Khí-tái
Guā-māu
Khí-tái (齒滓; dental calculus, tartar) koh kiò-chò khí-chio̍h (齒石), sī chhùi-khí sé bô chheng-khì, khí-siôⁿ, chhùi-nōa, kap khòng-bu̍t-chit sio-kap chò-tīn kài-hòa ê kiat-kó. Khí-tái ê piáu-bīn chho·-chhò kāu mo·-kńg-khang, gâu chu-seng sè-khún, ín-khí khí-chiu-pēⁿ he̍k chiù-khí. Khí-hōaⁿ téng-kôan hêng-sêng ê khí-tái sī n̂g-sek--ê, khí-hōaⁿ ē-kha--ê sī o·-sek--ê. Khí-tái bô-hoat-tō· ēng khí-bín-á lù-tiāu, ài gê-i-su ēng chhiau-im-pho sé-khí-ki (超音波洗齒機; ultrasonic scaler) chiah ū-hoat-tō· khe-tiāu.