Phó͘-cha
Guā-māu
Phó͘-cha (Eng-gí: census), iā sī kóng kok-sè tiâu-cha (Ji̍t-gí: 国勢調査), sī hē-thóng-sèng siu-chi̍p kiam kì-lio̍k bó͘ chi̍t-ê kûn-thé (jîn-kháu) sêng-goân chu-sìn ê kòe-têng.
Iōng-gí
[siu-kái | kái goân-sí-bé]Kū-sek ê iōng-gí ū "chō ke-kah", "tiám lâng-gia̍h" téng khoán.[1]
Kiàn-pún ê sú-iōng
[siu-kái | kái goân-sí-bé]Thóng-kè-ha̍k siōng "phó͘-cha" ū-sî hông ké-soeh chò siong-tùi "kiàn-pún" ê tiâu-cha, chóng-sī tùi jîn-kháu ê phó͘-cha si̍t-chè-siōng oa-ná su-iàu thiu kiàn-pún ê khang-khòe, chiah ē-tàng chhù-lí tiâu-cha kòe-têng bô hoán-èng--ê iā sī bô sǹg--tio̍h-ê tùi-siòng. Phó͘-cha ê ki-pún bo̍k-tek chi it sī beh keng-kòe tùi goân-sú chu-liāu ê hun-sek, kā goân-té m̄-chai ê jîn-kháu chò chhut sin ê ko͘-sǹg.
Chham-chiàu
[siu-kái | kái goân-sí-bé]- ↑ John Macgowan (1883). English and Chinese dictionary of the Amoy dialect.
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |