Pantun
Guā-māu
Pantun sī chi̍t khoán koa-si. Tī Má-lâi-gí ê pantun, thang hâm 6 kàu 12 hâng, m̄-koh it-poaⁿ sī 4 hâng, lāi-bīn hâm nn̄g pō͘ kau-ōaⁿ ah-ūn ê jī-hâng-liân.
Se-iûⁿ bûn-ha̍k liû-hêng chi̍t khoán te̍k-sû hêng-sek ê pantun, sī chē tōaⁿ sì-hâng-liân (quatrain) tàu--khí-lâi tn̂g-tō͘ put-téng ê si-chok. Tī Pantun lāi-bīn, bí si-chiat (stanza) ê tē-2 kap tē-4 hâng mā sī āu chi̍t chiat ê tē-1 kap tē-3 hâng, kàu siāng bóe chiat ê sî, kui-chek kái chò tē-2 kap tē-4 hâng sī tē-1 chiat ê tē-1 kap tē-3 hâng. Só͘-í, chi̍t siú pantun khai-sí kap kiat-sok ê si-kù sī kâng-khoán--ê.
Chham-chiàu
[siu-kái | kái goân-sí-bé]- T.V.F. Brogan & A. Preminger (2012). "Pantun". The Princeton Encyclopedia of Poetry and Poetics (Tē-4 pán.). Princeton University Press. ISBN 978-0-691-13334-8.
Pún bûn-chiuⁿ sī chi̍t phiⁿ phí-á-kiáⁿ. Lí thang tàu khok-chhiong lâi pang-chō͘ Wikipedia. |