Jump to ratings and reviews
Rate this book

Night Flight

Rate this book
In this gripping novel, Saint-Exupéry tells about the brave men who piloted night mail planes from Patagonia, Chile, and Paraguay to Argentina in the early days of commercial aviation. Preface by André Gide. Translated by Stuart Gilbert.

216 pages, Paperback

First published December 1, 1931

Loading interface...
Loading interface...

About the author

Antoine de Saint-Exupéry

1,244 books8,277 followers
People best know French writer and aviator Antoine de Saint-Exupéry for his fairy tale The Little Prince (1943).

He flew for the first time at the age of 12 years in 1912 at the Ambérieu airfield and then determined to a pilot. Even after moving to a school in Switzerland and spending summer vacations at the château of the family at Saint-Maurice-de-Rémens in east, he kept that ambition. He repeatedly uses the house at Saint-Maurice.

Later, in Paris, he failed the entrance exams for the naval academy and instead enrolled at the prestigious l'Ecole des Beaux-Arts. In 1921, Saint-Exupéry, stationed in Strasbourg, began serving in the military. He learned and forever settled his career path as a pilot. After leaving the service in 1923, Saint-Exupéry worked in several professions but in 1926 went back and signed as a pilot for Aéropostale, a private airline that from Toulouse flew mail to Dakar, Senegal. In 1927, Saint-Exupéry accepted the position of airfield chief for Cape Juby in southern Morocco and began his first book, a memoir, called Southern Mail and published in 1929.

He then moved briefly to Buenos Aires to oversee the establishment of an Argentinean mail service, returned to Paris in 1931, and then published Night Flight , which won instant success and the prestigious Prix Femina. Always daring Saint-Exupéry tried from Paris in 1935 to break the speed record for flying to Saigon. Unfortunately, his plane crashed in the Libyan Desert, and he and his copilot trudged through the sand for three days to find help. In 1938, a second plane crash at that time, as he tried to fly between city of New York and Tierra del Fuego, Argentina, seriously injured him. The crash resulted in a long convalescence in New York.

He published Wind, Sand and Stars , next novel, in 1939. This great success won the grand prize for novel of the academy and the national book award in the United States. Saint-Exupéry flew reconnaissance missions at the beginning of the Second World War but went to New York to ask the United States for help when the Germans occupied his country. He drew on his wartime experiences to publish Flight to Arras and Letter to a Hostage in 1942.

Later in 1943, Saint-Exupéry rejoined his air squadron in northern Africa. From earlier plane crashes, Saint-Exupéry still suffered physically, and people forbade him to fly, but he insisted on a mission. From Borgo, Corsica, on 31 July 1944, he set to overfly occupied region. He never returned.

Ratings & Reviews

What do you think?
Rate this book

Friends & Following

Create a free account to discover what your friends think of this book!

Community Reviews

5 stars
2,996 (26%)
4 stars
4,096 (36%)
3 stars
3,164 (28%)
2 stars
795 (7%)
1 star
196 (1%)
Displaying 1 - 30 of 868 reviews
Profile Image for Luís.
2,205 reviews1,071 followers
January 10, 2023
Night Flight is a novel that made the famous Antoine de Saint-Exupéry. He realizes in this novel an authentic tribute to the pilots of Aéropostale. I had a hard time hanging in the beginning; it took me a long to go back into history and understand all the subtlety. The pilots showed a lot of courage and motivation during the night postage period in the 1930s. The author does not merely recount the lives of drivers in their cockpits. It focuses on the lives of the "close" drivers to show us, for example, the despair of a woman who no longer sees his husband. I found this tribute highly remarkable and fair. The writing is poetic and haunting. Rivière is a man who seems sturdy, but he is, in fact, a sensitive heart who cares about his employees. Some descriptions were too detailed, but the story did not become monotonous. The aviation adventure is magical, marvelous, and utterly unforgettable.
Profile Image for Heba.
1,191 reviews2,867 followers
October 22, 2022
بلغة شاعرية عذبة مرهفة ، يأتيك سرد ممتع ناعم لقصة طيران ليلي بقلم صاحب "الأمير الصغير" انطوان إكزوبيري..
يصور لنا مغامرة مأساوية لاحدي قائدي الطيران الليلي التجاري بمطلع القرن العشرين ، حيث المغامرة محفوفة بمخاطر هائلة...
لم يكن يحلق في فضاء شاسع فارغ...أبداً ، بل هو في كل لحظة يجتاز حاجزاً لامرئياً في ظلمة الليل ، بعدما يودع الأرض التي تحتضن بيوتها وسهولها ووديانها وجبالها ، وقد بات كل شيء متناهي الصغر ..يرقات مضيئة شبحية متناثرة ...ها هو يصارع وحيداً في معركة يجهل فيها ماهية عدوه الحقيقية...في لحظة خاطفة ينطمس صفاء الليلة لتنطلق صرخة موحشة يدوي أصداؤها في الفضاء لتبتلع ذاك السكون المسالم في هوة معتمة...
ماذا يا ترى تخبيء الأقدار ؟...عاصفة ثلجية...رعدية...
إعصار هائج ..ضباب غائم كثيف....
يقبض بكلتا يديه على مقبض عصا القيادة ..هل يستدير راجعاً ؟...
ها هو يسقط في غياهب الظلمة ..تتعلق الأنفاس ..وتندس الكلمات ما بين ثنايا روح تتوق للنجاة...
هناك في مركز المراقبة ...قائد مسؤول عنيد..صارم ..حاسم في قراراته ، الهزائم توقظ شيء ما بداخله يتعذر التعرف عليه غير أن شعلة الحماسة المتقدة بداخله تأبى أن تذوي ...
إنه يصنع رجالاً يناضلون في أعماق الليل لا يتبعون سوى غريزة الرغبة في تحقيق الانتصار وحدها....
في اللحظة التي يترقب فيها قائد الطائرة مرفأ آمن ...بزوغ الفجر وإن بات بعيداً ، تومض نجمة خاطفة يتبعها ليغرق فى عالم حليبي مجهول..لا يسعك وأنت بمركز المراقبة سوى الانتظار...انتظار اشارة من نجمة تغني ...علامة النجاة....
أخيراً ترى ما الذي يدفع المرء ليتجاوز ذاته ليقبض على المعنى خارج نطاقها ؟؟...
أن يخاطر بحياته من أجل مهمة تكفل بتنفيذها....؟؟
انتظر ..لا تبحث عن إجابة..فالاجابة شقاء السؤال...
أجل تحرمنا من الانفتاح على إمكانية الاحتمالات وثرائها...لذا دع السؤال معلقاً لا تبحث عن إجابة.....
إذا كانت حياة الانسان لا تُقدر بثمن ، فإننا نتصرف دوماً كما لو أن ثمة شيئاً ما يتجاوز في قيمته الحياة الإنسانية ، ولكن ما هو هذا الشيء؟....
Profile Image for Kim.
426 reviews536 followers
January 22, 2015

St Exupéry's short but intense tribute to the pilots of Aéropostale is poetic, moving and suspenseful. I re-read many sentences and paragraphs, struck by their emotional impact and beautiful imagery. This is a novel that I'm particularly glad to have read in French rather than in translation.

If you've ever wanted to know what flying a 1920s plane in a storm in South America was like, then this is the book to read. Based on St-Exupéry's own experiences, the fact that he disappeared while flying a reconnaissance mission for the Free French Air Force in 1944 makes the reading experience particularly poignant.
Profile Image for Ms. Smartarse.
661 reviews333 followers
March 19, 2023
A cargo plane pilot is struggling to fly through a cyclone from Patagonia to Buenos Aires. Meanwhile his boss back at the base is more concerned with delays in trans-Atlantic deliveries, which in turn may interfere with his plans of revolutionising long-distance air mail.

turbulent flight

I'd like to think that as I go through more diverse reading materials, my pet peeves start to become less set in stones. Don't get me wrong, I still dislike poetry, or rather anything with even a whiff of lyrical sentiment... but at least I can now go over them with minimal grumbling. To be fair, some of the descriptions would occasionally evoke very Ghibli-like imagery in my mind's eye.


Sometimes, after a hundred miles of steppes as desolate as the sea, he encountered a lonely farmhouse that seemed to be sailing backwards from him in a great prairie sea with its freight of human lives.


plane flying over grassy fields

What I wasn't on board with however, was the whole overworking for the sake of progress subplot. I've personally gone through some really dismal bouts of burn out, which make me feel extreme emotions against anyone who'd promote any sort of overworking. Now, logically I understand, that some people may honestly be so fulfilled by their job that dedicating 16 hours to it on a daily basis feels like an accomplishment. My sanity though, is instantly triggered whenever I hear people talk about glorifying sacrificing health for the job.

Reading Riviere's point of view sequences made me relieve a whole host of negative emotions, that I'd normally experience over months spent in a toxic work environment. There was righteous anger, the disbelief over his view of men as "mere lumps of wax", only to settle on helpless rage.

helpless fury and cry

Someone or something had to pay for it all... but how do you even begin to make amends for a human life?

Score: 3.3/5 stars

This story managed to enrage me more than a dismal day at work... which should perhaps warrant a higher rating. But if I did that, I feel like I would be (at least partially) condoning this senseless rat race.
Profile Image for Helga.
1,212 reviews331 followers
September 25, 2024
Life is so full of contradictions; a man muddles through it as best he can. But to endure, to create, to barter this vile body....

The story is set in Argentina, in the early days of commercial aviation and is about brave airmail pilots delivering mail across South America during night.

Was it the convoluted translation, was it me and my currently muddled brain, was it because I was expecting something as excellent as The Little Prince or was it all the indigestible introspection, contemplation and ramblings? Whatever the reason, I didn’t like the book.
Profile Image for Ahmad Sharabiani.
9,563 reviews550 followers
January 7, 2018
Vol de nuit, ntoine de Saint-Exupéry
عنوانها: پرواز شب؛ پرواز شبانه؛ نویسنده: آنتوان دو سنت اگزوپری؛ تاریخ نخستین خوانش: ماه مارس سال 2001 میلادی
عنوان: پرواز شبانه؛ نویسنده: آنتوان دو سنت اگزوپری؛ مترجم: پرویز داریوش؛ تهران، کتاب نمونه، چاپ دوم 1352؛ در 158 ص؛ چاپ سوم: تهران، امیرکبیر، 1357؛ در 96 ص؛ چاپ پنجم امیرکبیر، 1392؛ شابک: 9789640014110؛ چاپ دیگر: تهران، اساطیر، 1366؛ در 132 ص؛
عنوان: پرواز شب؛ نویسنده: آنتوان دو سنت اگزوپری؛ پیشگفتار: ؛ آندره ژید؛ مترجم: هوشنگ کاظمی؛ تهران، فرزان روز، 1377؛ در سیزده و 116 ص؛ شابک: 9646138217؛ عنوان دیگر: پرواز شبانه؛ موضوع: خلبان پست هوایی؛ داستانهای نویسندگان فرانسوی - قرن 20 م
عنوان: پرواز شبانه و نامه به یک گروگان؛ نویسنده: آنتوان دو سنت اگزوپری؛ مترجم: پرویز شهدی؛ تهران، مجید 1392؛ در 157 ص؛ چاپ دوم: زمستان، 1394؛ شابک: 9789644530968؛
عنوان: پرواز شبانه؛ نویسنده: آنتوان دو سنت اگزوپری؛ مترجم: سیدمهدی قریشی؛ تهران، پشتیبان 1396؛ در 200 ص؛ شابک: 9786008794295؛
قلم سحرانگیز سنت اگزوپری خالق شازده کوچولو برای ادبیات فرانسه؛ اینبار براساس تجربی شخصی خویش به عنوان خلبان پست هوایی و مدیر شرکت از گم شدن همکارش فابیان خلبان پست هوایی سخن میگوید. ا. شربیانی
Profile Image for Ian.
885 reviews62 followers
August 13, 2024
I had previously read Saint-Exupéry’s book Flight to Arras, and really enjoyed it. Like that book, this short novel is derived from his own experiences, but from about a decade earlier, 1929-30, when he worked for Aeroposta Argentina. Most of the characters in the novel have French-sounding names, leading me to suspect the company was a subsidiary of a French one.

There are a number of characters, and it is one of those novels where the perspective shifts from one to another. However the two most important are Fabien, a pilot, and Rivière, who is the senior manager/director of the company. Rivière is a hard-headed character, ruthless with employees who fail to meet his exacting standards. He has created a company culture of “the mail must get through.”

Much of the text is taken up with “thought monologues” from the various characters.

Rivière is in Buenos Aires, waiting on the arrival of 3 overnight flights bringing mail. One is arriving from Santiago in Chile, another from Ascunción in Paraguay, and the third, piloted by Fabien, from southern Patagonia. Another aircraft waits at Buenos Aires, ready to take mail onto Europe.

At this time in history, flying long distances at night was exceedingly dangerous. Rivière insists on it for a variety of reasons. In purely business terms, airmail was a new concept and ships and trains could travel by night, so aircraft needed to do so to compete. He also thinks life is about challenge, and it is through challenge that the world moves on. He comments that sooner or later it will be routine for commercial aircraft to fly at night, and by forcing the issue, he brings that day closer. The book discusses the question of individual rights as opposed to the interests of society.

In the novel, these abstract philosophical questions become manifest for Fabien, who runs into a major storm during his flight from Patagonia. The description of his journey is absolutely gripping, and the second half of the novel becomes a “couldn’t put it down” page-turner.

A superb novel.

Also, I loved the cover for the edition I read!
Profile Image for Berengaria.
749 reviews129 followers
August 22, 2024
1.5 stars
*this review is a postcard from Outlier Island.* 🌴📨

short review for busy readers: A 1932 short novel that really should have been a short story, as it dawdles in description/emotion, is often vague or hard to follow and overly introspective. Interesting theme of the organisation and dangers of early air mail, but doesn't make the most of it. Simple plot. Semi-quick read. Beautiful cover. Nothing like The Little Prince.

in detail:
People often have vastly varying ideas about what "good writing" is.

For some novels, you can read "clunky, amateurish prose" in one review, and in the next, "beautifully flowing prose". There are many reasons for this, I'm sure, not the least of which are our own speech patterns, the standards of where we grew up and our ideas/biases about how fiction should sound.

"Night Flight" is just such a case. Many reviewers have remarked on the breathtakingly beautiful prose, while I read horribly overwritten, bad high school poetry.

A snippet:
"He passed his fingers along a steel rib and felt the stream of life that flowed in it; the metal did not vibrate, yet it was alive. The engine's five-hundred horse-power bred in its texture a very gentle current, fraying its ice-cold rind into a velvety bloom. Once again the pilot in full flight experienced neither giddiness nor any thrill; only the mystery of metal turned to living flesh."

Excuse me, but 🤮.

That was hard enough to stomach, but on top of it, the plot is relayed in that French lit sort of fuzzy-vague where you aren't ever really sure exactly what's going on, until you're handed a scene that suddenly is completely clear... before it all fades back into vagueness again, just to show you the author could be clear if they wanted to, but they don't want to.

The theme and point of the novel -- what is good leadership? -- is a perfect fit for the setting of early air mail that had to compete with road and rail. They had to be faster and cheaper, which meant they had to be strict in their treatment of the workers. You worked to deadline, come hell or high water. Fog stopped you from starting on time? No bonus. Not your fault? Not relevant.

That was excellently shown and I felt instantly drawn to Riviere, the night manager, and his style/way of running things. I didn't feel he was stubborn or intransigent, as the blurb says. He's duty bound, almost militaristically so, and a sweet, you-poor-dears approach to anything but hard fact just isn't on when you're duty-bound.

This is at odds with the adventurous drive of the pilots. It's not a routine job for them, it's what gets their masculine blood coursing. Speed, danger, freedom, heroism. That's what they do the job for, efficiency or time tables means little to them. They want to experience the wildness, the romanticism, of flight.

These two viewpoints are an excellent set up for conflict, but the author chose a far too diffused, repetitious, introspective, romantic, philosophising and wandering style to develop most the potential that's there.

Shame, I'd really have liked a much clearer, more plot-focused, expressive story than this -- esp with such an attractive vintage cover!!
Profile Image for Pam.
600 reviews100 followers
September 24, 2021
Night Flight is exactly that and a little more. It’s a short novel written in the pioneering days of air mail delivery. The story all takes place in one night and it’s a tense one. Split between the pilot’s story and the office story (air mail company in Buenos Aires) it’s a night of increasing tension as the pilot flies his route from Patagonia towards home. Saint-Exupery himself was one of these air mail pilots and was able to describe the flying in a dramatic and beautiful way. You see the nonchalance of the pilots covering their tensions and recognize the glamour that readers of the Art Deco era no doubt felt was the story of early aviation. They were the astronauts of their day.

Flying by night is shown to be a gorgeous and scary experience with primitive planes and no fancy electronics to tell you to PULL UP, PULL UP! There is joy, beauty and thrill in the book. Fantastic prose and solitary reflection.
145 reviews31 followers
February 25, 2023
من عاشق خلبان های اگزوپری توی کتاباش هستم فوق العاده توصیفشون میکنه چه از وضع روانی و جسمانی و چه از افکار متفاوتی که دارن و معنویتی که در آسمان بدست میاد

مقدمه ی آندره ژید برای کتاب هم زبر دستانه نوشته شده بود

هر کتاب اگزوپری یک پله از پلکانی برای کمال هست و این کتاب یکی از آنها.

ماجرای خلبان  همسرش و ریوی یر جالبه به چالش میکشه و در عین حال حالتی شاعرانه داره

توصیف حالت های کاراکتر ها فوق‌العاده استادانه بود کمتر نویسنده ای مثل اگزوپری از عهدش برمیاد


و بعد نامه ای به یک گروگان یک اثر فوق العاده دیگه که شرح حال امروز جهان ماست. جهانی که باری دیگر بر روی تیغه تغییر قرار داره و نه می تواند گامی به عقب بردارد و جایگاه قدم به جلویش را کشف کرده.
Profile Image for Mmars.
525 reviews111 followers
July 30, 2013
Review on translation by Stuart Gilbert.

Looking for a particular translation of the Little Prince, I found myself in the library "Stacks" section of old, rarely checked out books. There, two other books by Saint-Exupery (do surnames like that still exist?) attracted me through their first lines. I was entranced. What exquisite writing! And like the index of poetry, each chapter of Night Flight is headed on a lead-in page by its first line. The book begins, with Fabian, the pilot silently observing, "Already, beneath him through the golden evening, the shadowed hills had dug their furrows and the plains grew luminous with long-enduring light. " The mood is set. Day is ending and night will soon settle in. The calm before the storm. Within two pages, the story is shadowed with foreboding through thought, description and word choice.

Why use dreadnought in a metaphor? (I had to look it up and it's quite likely the only word in the English language that refers to both a battleship and a large bodied acoustic guitar.) But then the word dread is used two or three more times in the book. Like reading poetry the text is clearly littered with words associated with literal darkness and the metaphorical dark areas of the human soul. Each character is a solitary, soldiering through the night, set upon a mission to get the mail through. The year is 1930, the planes are primitive, the communication is the wireless telegram.

The heroes are the pilots, at the mercy of both nature and the heirachy of the mail service - namely the inspector and the commanding chief. These two men are afflicted and absorbed by their professions, in a sense blinded to the lives of the pilots. This all sets up for a very melancholy, yet beautifully written, read. A fantastic storm blankets the inner continent and Fabian, in flight from Patagonia to Buenes Aires, becomes lost.

Saint-Exupery writes from experience, and it shows. He miraculousloy survived several crashes, but flying was his love, and he never returned from his last flight. A rather creepy thing to know as you read this book. It's almost as if he wrote it from the dead.
Profile Image for Edita.
1,544 reviews544 followers
July 12, 2020
Now, a watchman from the heart of night, he learnt how night betrays man's presence, his voices, lights, and his unrest. That star down there in the shadows, alone; a lonely house. Yonder a fading star; that house is closing in upon its love. . . . Or on its lassitude. A house that has ceased to flash its signal to the world. Gathered round their lamp-lit table, those peasants do not know the measure of their hopes; they do not guess that their desire carries so far, out into the vastness of the night that hems them in. But Fabien has met it on his path, when, coming from a thousand miles away, he feels the heavy ground-swell raise his panting plane and let it sink, when he has crossed a dozen storms like lands at war, between them neutral tracts of moonlight, to reach at last those lights, one following the other — and knows himself a conqueror. They think, these peasants, that their lamp shines only for that little table; but, from fifty miles away, some one has felt the summons of their light, as though it were a desperate signal from some lonely island, flashed by shipwrecked men toward the sea.
*
He might keep up the struggle, chance his luck; no destiny attacks us from outside. But, within him, man bears his fate and there comes a moment when he knows himself vulnerable; and then, as in a vertigo, blunder upon blunder lures him.
And, at this very moment, there gleamed above his head, across a storm-rift, like a fatal lure within a deep abyss, a star or two.
Only too well he knew them for a trap. A man sees a few stars at the issue of a pit and climbs toward them, and then—never can he get down again but stays up there eternally, chewing the stars. . . .
But such was his lust for light that he began to climb.
Profile Image for Mangrii.
1,055 reviews385 followers
June 30, 2015
El libro nos narra la historia de una empresa de correos aérea, donde 3 pilotos vuelan desde tres partes diferentes de Sudamérica (Santiago de Chile, La Patagonia y Uruguay) con destino a Buenos aires, para que este correo salga rumbo a Europa. Durante la historia, iremos conociendo al piloto Fabien que está en pleno recorrido y sufre ciertos problemas con un mal temporal que se aproxima. Por otra parte iremos conociendo a Riviére, el director de la red de correos y como tiene que ir tomando decisiones y se plantea si su gestión es correcta.
Me ha parecido un relato muy profundo y elaborado, donde se muestran muchos aspectos de la sociedad y dilemas que muchos nos planteamos a veces, como si estamos haciendo lo correcto o justo. Además esta fantásticamente relatado, notándose la calidad literaria del autor de El Principito y que además tiene experiencias propias como piloto; ya que los momentos de peligro se nota que son plenamente vivos.
Una buena lectura ligera y de gran calidad literaria en apenas 140 hojas, que además tienen una letra bastante grande, pero que no os dejara indiferentes aunque el tema de los aviones no vaya mucho con vosotros.
Profile Image for Peiman.
593 reviews169 followers
January 17, 2023
پرواز شبانه احتمالاً برای کسایی که عاشق پروازند هیجان‌انگیز و برای کسایی که از پرواز می‌ترسند دلهره‌آور و برای همه غم انگیزه. داستان به حوالی سال ۱۹۳۰ برمیگرده و پست هوایی با رئیسی که همه چیز رو در نظم میبینه. و پرواز‌های شبانه که با وجود خطرات باید ادامه داشته باشه...ه
Profile Image for Sergio.
1,216 reviews89 followers
October 11, 2023
Un libro emozionante e commovente ambientato nei cieli e negli aeroporti dell'America del Sud nei primi decenni del volo e racconta l'avventura drammatica di un aereo postale che dalla Patagonia vola verso Buenos Aires in una notte difficile perché un uragano sta per investire la regione.

Protagonista del romanzo l'aviatore Fabièn che lotta impavido contro le condizioni atmosferiche sempre più avverse spinto dal senso del dovere e dalla speranza di riabbracciare presto la giovane moglie; coprotagonista l'ispettore Reviére, il responsabile a terra di questo azzardo dei voli notturni per aprire nuove strade e nuove certezze alla "giovane" attività aereonautica, uomo apparentemente tutto d'un pezzo, integerrimo e impersonale, ma che nelle ore drammatiche di quel volo in ritardo, esprimerà, suo malgrado, l'umanità della sua anima.

Un volo solitario nella notte che sembra non terminare mai, un racconto ricco di suspense in cui stati d'animo, sentimenti personali, debolezze umane, vengono a galla rimanendo sospese senza risposta.
Profile Image for Brian.
Author 1 book1,138 followers
March 19, 2017
A beautifully penned short novel, an elegy as eulogy - as if de Saint-Exupéry was writing the book that would foreshadow his own mortal struggle with metal, wind and altitude. The enemy isn't the Luftwaffe, it's nature's sinister insouciance - far more frightening than another mortal intent on one's personal destruction.

We do not pray for immortality, but only to see our acts and all things stripped suddenly of all their meaning; for then it is the utter emptiness of everything reveals itself.
Profile Image for B.
131 reviews167 followers
September 3, 2017
đọc đc tầm 3 chục trang và mặt đơ như axit tác dụng với bazơ.

cuốn này mình nghĩ nó phải đc đọc 1 cách nghiền ngẫm, từ từ, bình tĩnh, nhấm nháp, thật chậm, thật chậm, thật chậm... chắc ko thể phù hợp trong khoảng thời gian này.

thế nên hẹn gặp lại em vào lần sau (theo 1 cách tùy hứng, chứ ko cần phải tạo ra 1 cái cớ để có thể đc gặp lại)


--------------------------------------------------------------
ừ thì đôi khi cũng có những cái đẹp quá tới nghẹn hết cả chữ cả lời :~|
Profile Image for Hana.
522 reviews353 followers
January 22, 2015
Five stars for the original French edition, a scant three stars for the 1931 English translation by Stuart Gilbert.

It is 1930. South America. As a golden day turns into night, three planes are bound for an air field in Buenos Aires carrying mail from Chile, Paraguay and Patagonia. At the airfield office, the manager and ground crew wait. Across the continent, a vast cyclonic storm system is building.

The story of this night flight is told from several points of view: the pilot bound north from Patagonia on the longest and most hazardous route and the onboard radio operator who is filled with foreboding; on the ground in Buenos Aires, a timorous bureaucratic functionary and another pilot waiting to carry the mail on to Europe. Every hour counts, each one widening the company’s slender time advantage over rail and sea.

At the heart of the story and in the eye of the storm stands Rivière, the manager of this continent-wide venture and the main character. Rivière is a hard man, even a brutal one, who can goad a pilot into facing his fears or whip a ground crew to super-human efforts, all to keep the planes and pilots safely aloft for another few hours.

But tonight Rivière is bedeviled with doubts, feeling his age, second guessing his decisions. Rivière is not a likable character but he is at times admirable and as a study in a kind of leadership that is sometimes needed but has fallen out of favor, he is superb.

I read this novella in the original French, simultaneously with a 1932 English translation by Stuart Gilbert that I used as a sort of oil can and spare tire every time my rusty, rickety French ground to a halt. I am so glad that I persevered with the original.

The rhythm of the language is extraordinary. There are densely poetic passages that take us sweeping across the vast, empty steppes where only a few lights twinkle in the night, or that fly us into the towering cloud walls of a terrible storm. Then, abruptly, the poetry is pushed aside, elbowed out of the way by sharp, spare prose as impatient men force their way through the night, doing impossible jobs with too little gasoline, too little information, too little time...too little time! The dialog is even harsher: raw staccato sentences that rip across the page.

It’s potent, heart-pounding stuff, but alas only in the original.

Let me give you a taste of why I rate this book five stars in French, but only three stars in the Stuart Gilbert translation.

In a flashback, Rivière is firing an old mechanic, a veteran who is guilty of a single error and must be made ‘an example’. The man pleads desperately for the job that is his life, the core of his identity. Rivière's response is curt, implacable:

- Je vous ai dit: je vous offre une place de manoeuvre.
- Ma dignité, Monsieur, ma dignité! Voyons, Monsieur, vingt ans d'aviation ...
- De manoeuvre.
- Je refuse, Monsieur, je refuse!

And here is how the same passage is rendered in English:

“I told you you could have a job as a fitter.”
“But there’s my good name, sir, my name…after twenty years’ experience…”
“As fitter.”
“No, sir, I can’t see my way to that. I somehow can’t, sir!”

An Englishman might have said that last line, but never this proud, anguished French-Argentine mechanic.

I suspect most of the negative reviews are from readers who only read the Gilbert translation and they are not wrong, but if you can read the original even as haltingly as I did you’ll find it terrific. Content rating: Perfectly clean language in both English and French, no sex, no physical violence.

A first fly-over for the South American leg of my Around-the World challenge.
Profile Image for Raha.
186 reviews222 followers
July 9, 2017
فکر کنم اشکال از ترجمه بود،اصلا نتونستم با کتاب ارتباط برقرار کنم.جمله ها انقدر طولانی می شدن و کش می اومدن که وقتی به اخرش می رسیدم ،کلا" یااادم رفته بود که اولش چطوری شروع شده !!! دیگه خودتون عمق فاجعه رو درک کنید
Profile Image for Farzaneh.
64 reviews14 followers
November 6, 2019
پرواز شبانه داستانی است درباره نخستین دوره های ارسال پست های هوایی در طول شب؛ و سختی ها، خطرات و لذت های کار با قلمی گیرا و جذاب، از یک سو از زبان یک رئیس سخت کوش، و از سوی دیگر از دید خلبانانی هم شجاع و هم با ترس ها و آرزوهایی مثل دیگران، به تصویر کشیده شده است. و با توجه به اینکه خود نویسنده هم خلبان بوده فوق العاده در خلق فضاها موفق عمل کرده

پرواز شبانه از آن دست داستان هایی است که یا اصلا برایت جالب نیست یا حسابی با آن همراه می شوی و از خواندنش لذت میبری؛ برای من جذاب و پر کشش بود و حتی گاه حال و هوای خواندن یک شعر را داشت، شعری تلخ که همزمان لبخند هم بر لبت می آورد.
Profile Image for A. Raca.
763 reviews165 followers
May 30, 2020
3,5⭐

"Büyük çarpışmalar çok az iz bırakır."

Profile Image for Chim Cụt.
62 reviews108 followers
September 1, 2017
MỘC MẠC VÀ CHÂN THÀNH

Có những cuốn sách đẹp mất hồn đến nỗi mình luôn mất hồn khi viết về nó.

Mình thích Lời hứa lúc mình minh của Romain Gary lắm lắm nên đã vận dụng hết nội ngoại lực để viết về những nhịp tim rung động nhất còn đập dai dẳng sau khi gấp cuốn sách. Nhìn chung mình tạm hài lòng nhưng phải thừa nhận bài viết chưa chạm tới một cái gì đó - chẳng biết là gì nữa - mà mình vốn mong muốn.

Mình mê mỹ nữ hạt buồn Biển của John Banville tưởng đến muốn xóa bỏ lỗi morat mà cho 5*. Trở ngại khi viết về Biển chính là những yêu cầu rập khuôn và cứng nhắc của một cuộc thi. Bài viết cũng không thoát lên được những cảm xúc buồn thương lắng dịu nơi con tim mình. Nó thiếu hẳn một cái gì đó - chẳng biết là gì nữa - mà mình đã nhìn ra nhưng bạn chưa thấy được (qua bài viết).

Mình bắt đầu sợ, sợ diễn đạt không chạm tới một cái gì đó - chẳng biết là gì nữa - thì ngàn chữ của mình sẽ mang hơi hướm của lừa dối.

Bay đêm cũng làm mình sợ run như thế bởi thứ văn chương đẹp lơ lửng khó nắm bắt tựa bầu trời đêm.

Đâu riêng gì mình, dịch giả Châu Diên còn không xác định được: Saint-Ex trước hết là nhà văn hay người lái máy bay? Một nhà thơ hay một nhà đạo đức học? Một người mơ mộng hay một người hành động? Một nghệ sĩ hay một nhà phát minh? Hay là một anh hùng trong chiến trận?

Bất kể là ai, Saint-Ex đã thành công thổi vào nhiệm vụ đưa thư tiên phong trong ngành hàng không - cái nghề khốn khổ đến chuyện yêu đương chẳng có bao nhiêu - một tâm hồn đầy nên thơ luôn nhìn thấy cái đẹp đâu đó giữa những cấu tạo máy bay (động cơ năm trăm sức ngựa, bảng phân phối điện, máy đo hồi chuyển, máy đo độ cao...) và những kỷ luật khắt khe (đúng giờ ngay cả khi sương mù, dù làm hỏng máy bay trên rừng cũng mất tiền thưởng, dù đã làm việc hai mươi năm nhưng vẫn bị giáng chức xuống lao công vì làm hỏng những mối nối mạng điện dẫn đến hỏng ánh sáng, không được quá thân tình giữa chỉ huy và phi công...).

Không chỉ John Banville cùng Biển mà giờ Saint-Ex cùng Bay đêm cũng thể hiện sức trữ tình khỏe trong từng câu văn. Bay đêm không đẹp bởi lụa ngôn từ. Bay đêm đẹp mộc mạc và chân thành từ trong bầu trời đêm là đường đi lát đầy sao, từ trên buồng chỉ huy là ánh trăng dát vàng, từ dưới đôi cánh của năm tấn kim loại là những cánh đồng nội rạng rỡ ánh sáng, từ những khu dân cư bình dị dịu ngọt chỉ sống qua một giờ...

Fabien, Pellerin... - những con người cao đẹp trong Bay đêm phải chiến đấu với dông bão, với núi rừng, với đêm tối mù lòa vì cơn đói ánh sáng. Bầu trời đêm trong cơn dông tối mịt kia dễ dàng cướp đi sinh mệnh của những phi công, những người điện báo mặc cho sự vẫy vùng bất lực của đồng nghiệp trên bờ: Gọi điện hỏi thời tiết của hơn ba mươi tỉnh lỵ trên hai nghìn ki-lô-mét. Dẫu để lại người vợ mới cưới được sáu tuần, dẫu không thể nào anh còn đang bay được vì đã đến giới hạn cuối cùng của xăng, Fabien cũng đã có một cú vượt ngục dông bão đen kịt quá ngoạn mục để vươn tới ba ngôi sao sáng.

- Anh đẹp lắm.

Nàng thấy anh chải tóc cẩn thận.

- Để cho các vì sao ngắm à?

- Để không có cảm giác mình già.

- Em ghen đấy...


Fabien ra đi đẹp đến thế trong bầu trời đêm.

Nếu những hạt Biển buồn rời rạc được cứu rỗi bởi những lời văn đẹp đẽ thì những chuyến Bay đêm buồn dịu ngọt được phủ đầy ánh sáng lấp lánh. Cuốn sách mỏng của Saint-Ex truyền tải cái đẹp quá lớn lao đến nỗi một độc giả run rẩy trước mọi mỹ nhân, mỹ đức, mỹ quan... như mình không thể một lần nữa khoác thêm màn đêm đẹp nào bên ngoài.

Cái đẹp của Bay đêm đã bù đắp những hụt hẫng của mình trong chuyến bay đêm đầu tiên đợt Tết vừa rồi.

Thì ra bay đêm không phải làm ngắm đèn hiệu trong khoang hành khách. Thì ra bay đêm không phải chỉ ngồi sau đai an toàn chưa đầy nửa tiếng đồng hồ. Thì ra bay đêm không phải tai ù ù cạc cạc. Thì ra bay đêm không phải là một nách hai bạn nhỏ tuổi.

Thì ra bay đêm là phải như Bay đêm.
Profile Image for Haiiro.
259 reviews319 followers
December 20, 2016
Năm mười bảy tuổi, lần đầu tiên tôi đọc bản dịch Hoàng tử bé của dịch giả Vĩnh Lạc bằng niềm say mê khôn tả của một cô bé hầu như chưa nghĩ suy sâu xa gì về cuộc đời. Suối ngôn từ của Saint-Exupéry khi đó giống như một thế giới lấp lánh kì ảo bên ngoài, còn cô bé tôi chẳng khác nào nàng tiên cá vừa ngây thơ hiếu kỳ vừa khấp khởi mong chờ được khám phá.
Sáu năm sau, với cùng năng lực điều khiển những con chữ đó, Saint-Exupéry mang đến cho tôi cả bầu trời trong Bay đêm.
Bản dịch của dịch giả Châu Diên từ năm 1986 vẫn được Nhã Nam giữ lại cho lần in mới này. Trong đó, ông đưa ra những thắc mắc có lẽ cũng là thắc mắc chung của nhiều người đọc: "Saint-Ex trước hết là nhà văn hay người lái máy bay? Một nhà thơ hay một nhà đạo đức học? Một người mơ mộng hay một người hành động? Một nghệ sĩ hay một nhà phát minh? Hay là một anh hùng trong chiến trận?" Tôi e rằng người ta không thể trả lời cho sắc gọn chùm câu hỏi đó khi đọc cuốn sách này.
Máy bay quả là một phát kiến vĩ đại và thần kì của nhân loại, minh chứng cho sức sáng tạo vô biên của con người. Tôi vẫn nhớ niềm phấn khích hơi trẻ con của mình khi lần đầu tiên được ngồi trên nó băng qua những tầng mây, thấy thế giới quen thuộc bên dưới càng lúc càng nhỏ lại đến khó tin, và nhận ra bầu trời bỗng chốc tím biếc thay vì màu xanh pastel mát mắt quen thuộc. Giống như mình được trực tiếp quan sát một thế giới khác vậy.
Nhưng với Bay đêm, Saint-Exupéry còn làm nhiều hơn thế với những con chữ của mình. Ông khiến người đọc như được sống trong thế giới đó: lơ lửng giữa dải ngân hà, tắm mình trong đám bụi khí, "răng cắn ngập vào các vì sao"... Cơn bão dù dữ dằn cũng không thiếu đi sự mềm mại. Và làng mạc sóng nước với bao cảnh tượng thiên nhiên hùng vĩ cũng bay bổng vô cùng.
Rất khó để miêu tả hết được sức hiệu triệu tâm hồn tiềm ẩn trong trang sách của Saint-Exupéry, thay vào đó có lẽ tôi chỉ có thể kí họa được phần nào bằng những ví dụ thật đơn giản tầm thường: Khi càng trưởng thành và ngày càng trải qua nhiều hơn những khoảnh khắc đơn độc, ta càng có xu hướng lẩn tránh chúng. Thế rồi đọc Saint-Exupéry, ta nhận ra rằng ngay cả nỗi cô đơn cũng có thể trở nên thật đẹp; một tiểu tinh cầu bàng bạc trong vũ trụ bao la thật lí tưởng để ta âm thầm chiếm làm của riêng chôn giấu những khóc cười sâu trong tâm khảm; và bầu trời đêm mỹ lệ thì thật đáng để ta thưởng thức mình ta, dù cho chuyến bay đêm ấy có thể ẩn chứa vô vàn phong ba bão táp. Thế đó, ta sẽ đắm chìm cùng dòng chảy suy tư của Saint-Exupéry như thế đó!
Tôi chẳng chút nghi ngờ, Bay đêm là một đỉnh cao của việc truyền tải những tự sự chất chứa bằng lối viết quá đỗi nên thơ. Dù rất ít cao trào, nó vẫn cuốn tôi vào cũng giống như cái cách Hemingway cùng Hội hè miên man từng làm, cách thức vẫn vậy mà chẳng hề cảm thấy khó chịu hay chán ngán.
Rốt cuộc thì ta vẫn đành nghiêng mình mủi lòng trước cái đẹp phải không?
Và rốt cuộc thì ta vẫn chẳng thể tìm ra câu trả lời nào hợp lí cho những câu hỏi ban đầu kia, hơn là thừa nhận rằng mọi mệnh đề về Saint-Exupéry ta vừa đặt ra đều đúng. Phải không?
Profile Image for Huyen Pham.
205 reviews96 followers
February 23, 2017
Cuốn này làm mình nhớ đến Lặng lẽ Sa Pa trong sách văn hồi lớp 9. Ở Rivière, Fabien, ở những người phi công với bàn tay 'nắm chặt gánh nặng quý giá của những kiếp người' và ở anh thanh niên rồi ông già (trồng bắp cải?) đều mang một tinh thần giống nhau. Đó là dựng xây. Là tiên phong. Và cái gì đấy hơi kiểu liều mạng.

Không chỉ con người mà cảnh vật trong đây cũng làm mình nhớ đến câu chuyện kia. Hồi học phân tích khi nói về cảnh sắc Sa Pa cô giáo cứ nhắc đi nhắc lại cái từ 'bàng bạc' làm mình chỉ cần nghe thấy từ đó là lại tự động liên tưởng đến câu chuyện. Còn với Bay đêm, chắc là từ 'lấp lánh'. Những người lái con tàu thư đi khắp châu Âu chỉ bám víu duy nhất vào ánh đèn hắt ra từ những ngôi nhà nhỏ bé phía dưới, và Fabien xu���t hiện trong những cảnh cuối cùng cũng là ở tư thế tiến vào biển sao mênh mông sáng lòa.
Profile Image for LaCitty.
922 reviews171 followers
November 4, 2021
Mi è piaciuto tantissimo. Intenso, poetico, con delle descrizioni dell'uragano, della notte, delle montagne innevate spazzate dai venti vividissime. Se da una parte c'è una natura selvaggia e inclemente per quanto bellissima, dall'altra ci sono gli uomini e le donne che la vivono e la subiscono, condannati a soccombere o a sopravviverle, tutti soli, presi nei propri piccoli e grandi drammi. E nonostante tutto, la vita va avanti, implacabile. 5*
Profile Image for Anh.
363 reviews187 followers
July 8, 2017
một cuốn sách cần đọc chậm thật chậm, chậm để thấy được cái lộng lẫy, mà phàm cái gì càng lộng lẫy, càng mang nhiều khắc khoải...
Profile Image for Marjan Nikoloski.
36 reviews2 followers
July 24, 2021
„Не сакаме да бидеме вечни, туку настојуваме да не видиме како делата и предметите одеднаш ја губат својата смисла. Тогаш се појавува празнината што нè опкружува...“

Патем, my heart will forever be held by Chapter 10.
Author 2 books451 followers
Read
January 19, 2022
Expuery sadece Küçük Prens'ten ibaret değil. Bu kitapta bunu yeniden gördük. Yazar, evini, yerini yurdunu göğe taşımış. Adeta gökte yaşıyor!
Doğa tasvirleri, anlatım, olayların akıcılığı insanı büyülüyor.
Profile Image for Ha Nguyet Linh.
97 reviews179 followers
December 25, 2016
Saint-Ex vẫn như thế, vẫn cái giọng văn trữ tình đẹp đẽ như thơ ấy mà ta đã mong được gặp lại kể từ Hoàng Tử Bé, dẫu rằng lần này đó là chất thơ trong đanh thép.

Trước khi được nói đến điều ta ghi dấu nhất từ cuốn sách, ta xin được cảm thán cách Saint-Ex miêu tả bầu trời đêm với sao, trăng, mây gió và giông tố. Niềm say mê, tình yêu tha thiết với ánh sáng tuyết trắng của trăng và sao trải lên sáng lóa trên dải mây ngàn là điều dễ hiểu, nhưng dường như ta còn thấy trong ông là niềm bao dung, biện hộ cho cả những cơn giông bão dữ dội nuốt chửng đồng đội của ông. Ta đọc và nghe tình yêu ấy ngấm vào mình một cách dịu dàng, từ khi nào ta thôi còn oán trách những khắc nghiệt trên đường đi nữa?

Ngày xưa khi học môn Xác suất thống kê, ngụp lặn trong vô vàn công thức tính toán, ta còn nhớ thầy giáo đã bảo rằng: "Các em có thể quên môn học này, có thể quên mớ kiến thức của nó, nhưng đừng quên nguyên tắc Số Lớn khi bước ra đời". Khi ấy ta chỉ lờ mờ hiểu được cách vận dụng của nó trong các quyết định: Không có gì tuyệt đối cả, nếu phải chọn hãy chọn phần lớn. Nhưng đến khi ta biết đến Rivière, một hình tượng của người lãnh đạo, người mang trên mình sức nặng của Vĩ Đại và Chiến thắng, ta đã sáng rõ hơn về cái được gọi là Số Lớn.

Những thất bại, những mất mát đã xảy ra, và sẽ tiếp tục diễn ra nhưng không vì thế mà Rivière chậm trễ, ngưng trệ một chuyến tàu. Ông sẽ không vì một sinh mạng đã tan biến, một hạnh phúc đã ngừng thở mà bỏ cuộc, mà không tiếp tục đưa những con tàu vào đêm tối. Tại sao một chuyến tàu thư cho một thành phố lại quan trọng hơn mạng sống quý giá của một con người, hơn cả hạnh phúc của một gia đình êm ấm?
Tại sao cả một dân tộc điêu đứng cho một bức tường mang tên Vạn lí trường thành? Tại sao hàng vạn người chết đánh đổi cho những hòn đá xếp chồng lên nhau mang ý nghĩa Kim tự tháp? Có đáng giá không khi biết bao hạnh phúc để đánh đổi cho những sự vật như thế? Có, "Quyền lợi chung do các quyền lợi riêng hợp thành: nó không biện bạch thêm một tí gì khác." Có một thứ gì đó còn cao quý hơn cả những mạng sống, những hạnh phúc cá nhân ấy. Đó là cái gì? Hàng vạn số phận đã mất đi là nhiều, nhưng vẫn là số ít so với nhân loại này. Còn số lớn còn lại, họ nhận được thứ được gọi là Văn Minh, là Thành tựu, là những bằng chứng cho những điều Vĩ Đại vượt trên sức mạnh nhỏ bé của con người. Nếu không có sự hi sinh của số ít thì số ít ấy sẽ được sống nốt số phận của mình, và rồi cũng sẽ biến mất đi, nhưng nhân loại sẽ trôi đi như những hạt bụi không vết tích. Rivière đã làm đúng những gì cần làm, sự cực đoan ấy tàn nhẫn ấy không phải để thỏa mãn cho cái Tôi vị kỉ ngạo mạn, ông hết lòng bảo vệ những chuyến tàu, và cũng dũng cảm dâng hiến chúng cho Chiến thắng và Số Lớn.

Ta quý trọng và nể phục những con người như Rivière, họ bước những bước vững chải qua sự yếu hèn của con người, nắm chặt trong tay niềm tin sắt đá để bước đến điều Vĩ Đại và dám chấp nhận những thất bại để đến gần với Chiến Thắng hơn. Chỉ cần có họ, nhân loại sẽ còn hi vọng về sự tiến hóa.

Và cuối cùng, ta xin được trích dẫn một câu ta nghĩ rằng Saint-Ex đã nói hộ lòng mình bấy lâu nay:
"Chúng ta không đòi hỏi sự vĩnh cửu, mà chỉ đòi hỏi không phải chứng kiến các hành động mà sự vật bỗng chốc mất hết ý nghĩa. Khi đó, cái trống rỗng bao quanh ta sẽ hiện ra...". Khi đã chứng kiến những hành động ấy đôi lần, ta trở nên vô cùng sợ hãi cái sự thật rằng sự vật sẽ trở nên vô nghĩa trong đời sống này... Ta không biết mình sẽ thở thế nào trong sự chân-không ấy. Nhưng vẫn theo nguyên tắc Số Lớn, ta chấp nhận đánh đổi những giờ khắc trống rỗng khủng khiếp ấy để đi đến cái Chiến thắng mà niềm tin của ta xây dựng nên, như cách Saint-Ex xây dựng trong suốt đời mình.
Profile Image for Misha M.
19 reviews1 follower
May 18, 2023
چرا پروازهای شبانه باید ادامه پیدا می کردند؟
چرا مدیر شرکت پست نباید دست از اهداف جاه طلبانه اش برمی‌داشت؟
چه هدف والایی در پروازهای شبانه وجود داشت که ارزشش از جون انسان ها بیشتر بود؟
کتاب توصیفات زیبایی داره...فقط همین!
Displaying 1 - 30 of 868 reviews

Can't find what you're looking for?

Get help and learn more about the design.